Scroll To Top
Tìm bài viết

Thơ tình: Trả hết cho người



(Face Truyện)
Trả hết cho người


Tôi trả cho người đêm ân ái ngày xưa
Ngày tôi chơi vơi cần một người bên cạnh
Ngày mà tôi luôn thấy lòng rét lạnh
Cần lắm một bờ vai xua cô quạnh đêm dài

Dẫu rằng lúc ấy thật phân vân… không biết làm thế là đúng hay sai
Khi bình tĩnh lại thì cả hai đã đều thương tổn
Là tôi phá vỡ sự yên bình khiến người lẫn trốn
Là tôi nợ người, dù tôi cũng thật đau


Thế nên khi người muốn gặp lại nhau
Vào thời gian…không hợp lẽ thường cho lắm
Tôi vẫn nhận lời – không phải vì mê đắm
Mà chỉ là đến lúc cần chấm dứt nợ đã vay

Cũng có thể vì tôi lưu luyến một vòng tay
Từng cho tôi hơi ấm như ngày xưa đó
Nên cũng trả lại người ấm áp tôi đang có
Khi lòng người đang sóng gió vây quanh

Sau đêm nay, tất cả sẽ tan tành
Tình nghĩa cũ xin lòng quên đi hết
Đối với người – tình cho tôi đã chết
Đối với tôi – đêm…đã tận nghĩa rồi

Ánh mắt trả ánh mắt, bờ môi trả bờ môi
Má ấp kề vai trả tóc mai thân cận
Không ân không hận…
Không buồn…
Không vui..

Mai này gặp lại nhau tất cả đã ngủ vùi
Tôi lại có thể trao người nụ cười như thuở trước
Chỉ mong lòng nhau mau phôi phai vết xước
Tất cả chỉ là…một giấc mộng mà thôi…

Share This:

Tag:

No Comment to " Thơ tình: Trả hết cho người "